Thứ Sáu.
BÀI ĐỌC I: Cv 9, 1-20
"Người này là lợi khí Ta chọn, để mang danh Ta đến trước mặt
các dân tộc".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, Saolô còn mải say mê hăm doạ giết các
môn đồ Chúa, ông đến thượng tế, xin chứng minh thư gởi đến
hội đường ở Đamas, để nếu gặp ai theo đạo ấy bất luận nam
nữ, ông trói đem về Giêrusalem. Đang khi đi đường lúc đến
gần Đamas, bỗng nhiên một luồng ánh sáng từ trời chiếu xuống
bao phủ lấy ông, ông ngã xuống đất và nghe tiếng phán rằng:
"Saolô, Saolô, sao ngươi bắt bớ Ta?" Ông thưa: "Lạy Ngài,
Ngài là ai?" Chúa đáp: "Ta là Giêsu mà ngươi đang bắt bớ;
giơ chân đạp mũi nhọn thì khổ cho ngươi". Saolô run sợ và
kinh hoàng hỏi rằng: "Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì?" Chúa
phán: "Hãy chỗi dậy, vào thành, và ở đó người ta sẽ nói cho
ngươi phải làm gì". Những kẻ đồng hành với ông đứng lại,
hoảng hốt; họ nghe rõ tiếng mà không thấy ai. Saolô chỗi dậy
khỏi đất, mắt ông vẫn mở, mà không trông thấy gì. Người ta
cầm tay dẫn ông vào thành Đamas; ông ở lại đấy ba ngày mà
không thấy, không ăn, cũng không uống.
Bấy giờ ở Đamas, có một môn đồ tên là Anania; trong một thị
kiến, Chúa gọi ông rằng: "Anania". Ông thưa: "Lạy Chúa, này
con đây". Chúa phán: "Hãy chỗi dậy và đến phố kia gọi là phố
"Thẳng", và tìm tại nhà Giuđa một người tên là Saolô, quê ở
Tarsê; ông ta đang cầu nguyện". (Saolô cũng thấy một người
tên Anania bước vào, và đặt tay trên ông để ông được sáng
mắt). Anania thưa: "Lạy Chúa, con đã nghe nhiều người nói về
người này rằng: ông đã gây nhiều tai ác cho các thánh của
Chúa tại Giêrusalem; tại đây, ông đã được các vị thượng tế
cho phép bắt trói tất cả những ai kêu cầu danh Chúa". Nhưng
Chúa phán: "Cứ đi, vì người này là lợi khí Ta đã chọn, để
mang danh Ta đến trước dân ngoại, vua quan và con cái
Israel. Ta sẽ tỏ cho nó biết phải chịu nhiều đau khổ vì danh
Ta". Anania ra đi, bước vào nhà, và đặt tay trên Saolô mà
nói: "Anh Saolô, Chúa Giêsu, Đấng hiện ra với anh trên đường
đi đến đây, sai tôi đến cùng anh, để anh được thấy và được
tràn đầy Thánh Thần". Tức thì có thứ gì như những cái vảy
rơi khỏi mắt ông, và ông được sáng mắt; ông chỗi dậy chịu
phép rửa, và sau khi ăn uống, ông được lại sức. Ông ở lại ít
ngày cùng với các môn đồ thành Đamas. Và lập tức ông rao
giảng trong các hội đường rằng: Đức Giêsu là Con Thiên Chúa.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 116, 1. 2
Đáp: Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian (Mc 16, 15).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Toàn thể chư dân, hãy khen ngợi Chúa! Hết thảy các
nước, hãy chúc tụng Người. - Đáp.
2) Vì tình thương Chúa dành cho chúng tôi thực là mãnh liệt,
và lòng trung thành của Chúa tồn tại muôn đời. - Đáp.
ALLELUIA: Ga 14, 16
Alleluia, alleluia! - Thầy sẽ xin Chúa Cha, và Người sẽ ban
cho các con một Đấng Phù Trợ khác, để ở cùng các con luôn
mãi. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Ga 6, 53-60 (Hl 52-59)
"Thịt Ta thật là của ăn, Máu Ta thật là của uống".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, những người Do-thái tranh luận với nhau rằng: "Làm
sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho chúng ta ăn được?"
Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: "Thật, Ta bảo thật các ngươi:
Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các
ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và
uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy
sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta
thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong
Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Đấng hằng sống đã
sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy
cũng sẽ sống nhờ Ta. Đây là bánh bởi trời xuống, không phải
như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết. Ai ăn bánh này
sẽ sống đời đời".
Người giảng dạy những điều này tại Hội đường Caphar-naum. Đó
là lời Chúa.
5 phút suy niệm: THỨ SÁU TUẦN 3 PS
Ga 6,52-59
NHÀ CỦA CHÚA
Khi ấy, người Do Thái liền tranh luận sôi nổi
với nhau. Họ nói : “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn
thịt ông ta được?” (Ga 6,52)
Suy niệm: Đâu có phải hễ ai ngồi dưới ánh
trăng ngọc ngà cũng đều cảm được vẻ đẹp huyền ảo của trăng.
Vẫn biết trăng là của muôn người, nhưng thưởng thức trăng
chỉ dành cho những ai có tâm hồn như tâm hồn người nghệ sĩ.
Con mắt và tâm hồn nghệ sĩ giúp họ khám phá dáng vẻ mượt mà,
êm ả của trăng. Ấy cũng là lúc trăng đến trọ trong lòng và
gợi hứng cho đời họ. Cũng vậy, trong khi việc ăn Mình Thánh
Chúa là cớ vấp phạm cho nhiều người, thì đối với các môn đệ,
họ khám phá tình yêu táo bạo của Thiên Chúa. Vì yêu thương,
Thiên Chúa trở nên của ăn cho con người. Đón nhận Thánh Thể
là đón nhận Chúa đến trú ngụ trong tâm hồn.
Mời Bạn: Chính các môn đệ đồng bàn với Chúa
trong bữa ăn Tiệc Ly được chứng kiến tận mắt và nghe tận tai
lời quả quyết của Ngài : “Này là Mình Ta… Này là Máu Ta… Các
con hãy làm việc này để nhớ đến Ta.” Trong thánh lễ qua lời
linh mục đọc và nhờ quyền năng thánh hoá của Chúa Thánh
Thần, lời Đức Giê-su lại một lần nữa phát sinh hiệu lực:
bánh và rượu trở thành Mình Máu Thánh Ngài. Chính nhờ đó,
bạn có thể tin nhận Đức Giê-su hiện diện thực sự trong Thánh
Thể. Bạn có tin nhận như thế và mong muốn được Ngài đến cư
ngụ trong lòng bạn không?
Sống Lời Chúa: Sau khi rước Mình Thánh
Chúa, bạn nhớ cám ơn Chúa. Nếu vì ngăn trở không được rước
Chúa, bạn nhớ khao khát rước lễ thiêng liêng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin hãy
đến và chọn tâm hồn con làm nơi Chúa ngự. Lạy Chúa, xin hãy
đến và xin hãy ở lại trong linh hồn con.
THỨ 6 SAU CN 3 PS – C
THÁNH THỂ - NGUỒN SỰ SỐNG CHO CON NGƯỜI
* LỜI CHÚA : “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong
tôi, và tôi ở lại trong người ấy.” (Ga 6,56)
* CHIA SẺ :
Nó!
Một đứa trẻ con nổi tiếng nhất nhì trong xóm làng về sự
nghịch ngợm và bướng bỉnh.
Ngày nó chưa theo đạo, nó chẳng biết nhà thờ là gì, trong
suy nghĩ của nó, không có Thiên Chúa.
Rồi một ngày, ba mẹ nó theo đạo, nó – một đứa thiếu niên 16
tuổi cũng đến nhà thờ để chịu Bí tích rửa tội. Nó chẳng hiểu
biết gì. Nó chỉ biết làm theo lời của ba mẹ.
Nó ngạc nhiên, thấy nhiều người lớn đi lên và ông cha đặt
vào trên miệng họ một tấm bánh trắng trắng, một cách trịnh
trọng và đầy sự tôn kính. Nó không hiểu. Nó thắc mắc. Nhưng
nó không hỏi. Nó im lặng.
Nhưng rồi, nó ít đến nhà thờ, năm thì mười họa, ba mẹ bắt
buộc hay đánh nó, nó mới đến nhà thờ, để rồi sau đó, khi vào
Thánh Lễ, nó lại trốn về để đi học.
Thời gian trôi qua, rồi một hôm, “Trời xui đất khiến” thế
nào, nó chẳng hiểu, cái cảnh học đại học xa nhà, nó buồn, nó
đạp xe lang thang, nó đi trên những con đường phố thật đẹp
mà trong lòng trống rỗng. Bất chợt, nó nghe tiếng chuông nhà
thờ vang lên. Nó dừng lại. Chần chừ! Ngại ngùng! Một lúc, nó
dắt xe đi vào nhà thờ.
Nó chọn cho mình một góc để ngồi. Cung thánh sáng rực. Nó
ngước nhìn lên Thánh Giá – Giêsu đang dang tay chịu đóng
đinh.
Sau Thánh Lễ, nó liều lĩnh đến độ không ngờ, nó đến gặp cha
sở nhà thờ đó để xin học giáo lý. Nó cũng không hiểu nó, vì
sao nó lại làm điều mà từ trước tới nay nó chưa bao giờ làm.
Nó đi nhà thờ thường xuyên và học giáo lý một cách chăm chỉ.
Nó khám phá ra nhiều điều mà từ trước tới nay nó chưa bao
giờ được biết. Nó vui! Nó cười! Nó siêng năng tham dự Thánh
Lễ mỗi ngày.
Nó được xưng tội rước lễ lần đầu và lãnh nhận Bí Tích Thêm
Sức cùng một lúc. Tâm hồn nó rạng rỡ niềm vui, hạnh phúc. Nó
lại cảm hứng làm thơ. Bài thơ con cóc.
HẠNH PHÚC
Ôi hạnh phúc lần đầu con rước Chúa
Chúa cao sang ngự đến trong linh hồn
Chúa lăn nhẹ trong hồn con rất khẽ
Nhẹ nhàng thôi nhưng mãnh liệt vô cùng.
Nó cảm nhận được nhiều điều tuyệt vời lắm, nhưng chỉ có thể
viết ra được có mấy dòng thơ ngắn củn. Nhưng nó biết rằng,
trong chính giây phút hạnh phúc ngọt ngào của lần đầu tiên
rước Thánh Thể vào tâm hồn, nó muốn dâng hiến đời nó cho
Chúa. Nó muốn thuộc về Chúa, nó muốn Chúa ở trong tâm hồn
của nó, nó tham lam, nó muốn Chúa luôn ở với nó.
Thời gian trôi qua, ước mơ của nó thành sự thật. Hằng ngày,
nó được dâng Thánh Lễ, nó được rước Thánh Thể, mỗi lần mỗi
khác, mỗi cung bậc cảm xúc không giống nhau. Nhưng nó vẫn
không bao giờ quên giây phút đầu tiên trong cuộc đời của nó,
khi được rước Chúa ngự vào lòng. “Ai ăn thịt và uống máu
tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy”
Nó vào nhà thờ, quì trước Chúa Giêsu Thánh Thể, thầm thì
dâng lời kinh nguyện tạ ơn. “Lạy Chúa! Con tạ ơn Chúa đã
thương cho con được làm con của Chúa, và điều cao cả hơn là
Chúa đã cho con được làm linh mục của Chúa. Con biết Chúa đã
yêu thương con nhiều. Lạy Chúa! Chúa đã dẫn con đi trên
những nẻo đường con chưa bao giờ nghĩ tới. Tạ ơn Chúa vì
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.”
* CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể! Con yêu mến Ngài.
Xin Ngài đến và ngự trị trong tâm hồn con. Amen.
|